tả một bạn đang ngồi học

Thay vì khoanh 2 tay - tư thế cho mọi người biết ta đang sợ, phụ nữ thường thay bằng một tư thế tinh tế hơn -khoanh một tay. Đó là tư thế khoanh một cánh tay ngang người để nắm hoặc chạm vào cánh tay kia, tạo ra rào chắn và nhìn như thể ta đang tự ôm mình. Ngu dốt + nhiệt tình = phá mẹ cái PJ của người ta luôn. Đi bụi luôn ehe. - Phe "học tập" và phe "đạo nhái" vẫn đang đánh nhau sứt đầu mẻ trán. - Có nguồn tin cho rằng "công chúa kẹo ngọt" đang ăn drama rần rần dạo gần đây đang nợ một số tiền lớn + láo l*n + nguyên 3 giai đoạn một người học piano thường trải qua. Đầu tiên, ta phải chơi đúng cao độ, nghĩa là chơi đúng nốt nhạc, ngón tay để ra được giai điệu gần đúng của bản nhạc. Sau đó, ta hoàn thiện đến trường độ, nghĩa là chơi đúng về tốc độ của bản nhạc. Với câu tục ngữ "Đi một ngày đàng, học một sàng khôn", nghĩa đen có thể được hiểu như sau: đi một ngày đàng có nghĩa là hành động đi đó đây của con người, sàng không chính là những kiến thức những kinh nghiệm mà chúng ta tiếp thu được. Vậy xét về mặt nghĩa Tác giả: Yamaha Music Học guitar là bộ môn nhạc cụ đang được nhiều bạn trẻ yêu thích hiện nay. Để có thể chơi đàn một cách chuyên nghiệp, thì học đánh đàn guitar cơ bản là tiền đề mà bắt buộc bạn phải nắm vững. Giờ đây học đánh đàn guitar cơ bản không còn là vấn đề nan giải khi bạn sở hữu membersihkan debu sebaiknya dengan lap basah tanggapan. Đề bài Tả một bạn em đang ngồi học. Hướng dẫn lập dàn ý I. Mở bài - Nghe tiếng và nhìn thấy đàn vịt trắng lúc đi về quê chơi. - Buổi trưa hè nắng và nóng nực. II. Thân bài - Nghe tiếng học bài của bạn chăn vịt. + Tiếng học rất hay, cố sửa giọng cho phù hợp với bài thơ. - Hình dáng của bạn. + Nhỏ. + Tóc vàng hoe và da cháy nắng. + Quần áo xộc xệch lấm lem. + Nụ cười tươi. + Tay chân tròn vo khỏe mạnh. - Bạn ngồi học dưới gốc tram bầu. III. Kết luận - Thấy mình có điều kiện hơn bạn ấy. - Mình quyết tâm học tập nghiêm túc hơn. Tham khảo bài làm của bạn Ý Nhi "Cạp! .. Cạp!… Cạp!…" Tôi quay phắt lại, cả một vùng trắng xóa làm tôi ngạc nhiên. "Đẹp quá" – Tôi buột miệng nói. Nội nắm tay kéo tôi xuống bờ mẫu dẫn vào nhà cô. Tôi dụi mắt vì vừa thoát khỏi cái nhìn gay gắt của ông mặt trời. "Tôi lớn… lên… đã… thấy dừa… trước ngõ". Thì ra là tiếng của cậu bé "chăn vịt" Không! Phải gọi là "bạn" cơ. Bạn ấy đang học bài giống bài của mình mà. Dáng người nhọ nhỏ như có một lực hút làm mắt tôi không rời được. "Nội nói Lúc… n…ội còn con… gá…i Đã… thấy… b…ón…g dừa mát rư…ợi tr…ước sân" Giọng đọc chưa "chạy" làm tôi nao lòng. Phải chăng những người bạn quê của tôi đều như thế? Ánh mắt đen láy không rời khỏi những hàng chữ chi chít. Chiếc miệng be bé tròn theo từng nét chữ. Một chiếc lá trâm bầu vừa rơi xuống. Có lẽ chú bù xè nào đó đã cố tình cắn rơi chiếc lá, nhưng vẫn không làm xao động được hàng mi thưa thớt kia. Mái tóc đờ mi vàng cháy đến tội nghiệp, sau lớp tóc đó sẽ là một bộ óc tuyệt vời. Ngước lên, bạn ấy nhoẻn miệng cười như vừa lòng vì lũ vịt không đi xa. Hàng răng đều tăm tắp lạ có một chiếc lồi sỉ càng đáng yêu hơn. Quay về với quyển sách trên tay, bạn ây lại tiếp tục đọc. Nước da đen bóng mới mạnh mẽ làm sao. Chẳng như những thằng "công tử bột" ở lớp tôi. Chiếc áo thun bó sát người đã bạc màu và cái quần cụt đen dính đầy bùn là quân phục của một ngày ra trận. Chừng ấy tuổi mà đôi chân và tay của bạn đã to kềnh chắc nịch vì những ngày "hành quân” thế này. Nắng lọt qua lỗ rách của chiếc lá trâm bầu, có lẽ phải dời góc học tập lí tưởng này. Nhưng không, chẳng hề để ý đến điều đó, tiếng đọc bài vẫn không ngừng. Lưng bạn ấy đã dài theo bóng cây, vài giọt mồ hôi đọng lại trên vành môi nho nhỏ. Bạn vẫn không mệt mỏi, ngồi thẳng lưng lên, cái miệng vẫn không ngừng vo vãnh. Dừa vẫn đứng hiên ngang cao… vút". Thành công rồi, tiếng đọc bài bây giò đã đều đặn. Tiếng nội gọi, làm tôi giựt minh chạy theo. Tiếng đọc bài ngày càng nhỏ dần, nhỏ dần, nhỏ dần rồi tắt hẳn giữa cánh đồng mênh mông. Trở về nhà, nhìn vào góc học tập của mình, một phút bàng hoàng tôi nhớ đến người bạn nhỏ nơi gốc trâm bầu. "Cám ơn, cám ơn bạn nhiều lắm!". Bạn có nghe tôi nói không? Tôi sẽ không còn là cô bé đỏng đảnh,, lơ đãng ngày nào. Chiếc bàn xinh xắn này sẽ là gốc trâm bầu lí tưởng của tôi. Bạn bè ơi! Sẽ còn biết bao thửa ruộng, mảnh vườn với chiếc bóng nhỏ bé của "bạn tôi"?… Hướng dẫn lập dàn ý I. Mở bài – Nghe tiếng và nhìn thấy đàn vịt trắng lúc đi về quê chơi. – Buổi trưa hè nắng và nóng nực. II. Thân bài – Nghe tiếng học bài của bạn chăn vịt. + Tiếng học rất hay, cố sửa giọng cho phù hợp với bài thơ. – Hình dáng của bạn. + Nhỏ. + Tóc vàng hoe và da cháy nắng. + Quần áo xộc xệch lấm lem. + Nụ cười tươi. + Tay chân tròn vo khỏe mạnh. – Bạn ngồi học dưới gốc trâm bầu. III. Kết luận – Thấy mình có điều kiện hơn bạn ấy. – Mình quyết tâm học tập nghiêm túc hơn. Tham khảo bài làm của bạn Ý Nhi “Cạp! .. Cạp!… Cạp!…” Tôi quay phắt lại, cả một vùng trắng xóa làm tôi ngạc nhiên. “Đẹp quá” – Tôi buột miệng nói. Nội nắm tay kéo tôi xuống bờ mẫu dẫn vào nhà cô. Tôi dụi mắt vì vừa thoát khỏi cái nhìn gay gắt của ông mặt trời. “Tôi lớn… lên… đã… thấy dừa… trước ngõ”. Thì ra là tiếng của cậu bé “chăn vịt” Không! Phải gọi là “bạn” cơ. Bạn ấy đang học bài giống bài của mình mà. Dáng người nhọ nhỏ như có một lực hút làm mắt tôi không rời được. “Nội nói Lúc… n…ội còn con… gá…i Đã… thấy… b…ón…g dừa mát rư…ợi tr…ước sân” Giọng đọc chưa “chạy” làm tôi nao lòng. Phải chăng những người bạn quê của tôi đều như thế? Ánh mắt đen láy không rời khỏi những hàng chữ chi chít. Chiếc miệng be bé tròn theo từng nét chữ. Một chiếc lá trâm bầu vừa rơi xuống. Có lẽ chú bù xè nào đó đã cố tình cắn rơi chiếc lá, nhưng vẫn không làm xao động được hàng mi thưa thớt kia. Mái tóc đờ mi vàng cháy đến tội nghiệp, sau lớp tóc đó sẽ là một bộ óc tuyệt vời. Ngước lên, bạn ấy nhoẻn miệng cười như vừa lòng vì lũ vịt không đi xa. Hàng răng đều tăm tắp lạ có một chiếc lồi sỉ càng đáng yêu hơn. Quay về với quyển sách trên tay, bạn ây lại tiếp tục đọc. Nước da đen bóng mới mạnh mẽ làm sao. Chẳng như những thằng “công tử bột” ở lớp tôi. Chiếc áo thun bó sát người đã bạc màu và cái quần cụt đen dính đầy bùn là quân phục của một ngày ra trận. Chừng ấy tuổi mà đôi chân và tay của bạn đã to kềnh chắc nịch vì những ngày “hành quân” thế này. Nắng lọt qua lỗ rách của chiếc lá trâm bầu, có lẽ phải dời góc học tập lí tưởng này. Nhưng không, chẳng hề để ý đến điều đó, tiếng đọc bài vẫn không ngừng. Lưng bạn ấy đã dài theo bóng cây, vài giọt mồ hôi đọng lại trên vành môi nho nhỏ. Bạn vẫn không mệt mỏi, ngồi thẳng lưng lên, cái miệng vẫn không ngừng vo vãnh. Dừa vẫn đứng hiên ngang cao… vút”. Thành công rồi, tiếng đọc bài bây giò đã đều đặn. Tiếng nội gọi, làm tôi giựt minh chạy theo. Tiếng đọc bài ngày càng nhỏ dần, nhỏ dần, nhỏ dần rồi tắt hẳn giữa cánh đồng mênh mông. Trở về nhà, nhìn vào góc học tập của mình, một phút bàng hoàng tôi nhớ đến người bạn nhỏ nơi gốc trâm bầu. “Cám ơn, cám ơn bạn nhiều lắm!”. Bạn có nghe tôi nói không? Tôi sẽ không còn là cô bé đỏng đảnh,, lơ đãng ngày nào. Chiếc bàn xinh xắn này sẽ là gốc trâm bầu lí tưởng của tôi. Bạn bè ơi! Sẽ còn biết bao thửa ruộng, mảnh vườn với chiếc bóng nhỏ bé của “bạn tôi”?… BÀI LÀM 1 “Cạp! .. Cạp!… Cạp!…” Tôi quay phắt lại, cả một vùng trắng xóa làm tôi ngạc nhiên. “Đẹp quá” – Tôi buột miệng nói. Nội nắm tay kéo tôi xuống bờ mẫu dẫn vào nhà cô. Tôi dụi mắt vì vừa thoát khỏi cái nhìn gay gắt của ông mặt trời. “Tôi lớn… lên… đã… thấy dừa… trước ngõ”. Thì ra là tiếng của cậu bé “chăn vịt” Không! Phải gọi là “bạn” cơ. Bạn ấy đang học bài giống bài của mình mà. Dáng người nhọ nhỏ như có một lực hút làm mắt tôi không rời được. “Nội nói Lúc… n…ội còn con… gá…i Đã… thấy… b…ón…g dừa mát rư…ợi tr…ước sân” Giọng đọc chưa “chạy” làm tôi nao lòng. Phải chăng những người bạn quê của tôi đều như thế? Ánh mắt đen láy không rời khỏi những hàng chữ chi chít. Chiếc miệng be bé tròn theo từng nét chữ. Một chiếc lá trâm bầu vừa rơi xuống. Có lẽ chú bù xè nào đó đã cố tình cắn rơi chiếc lá, nhưng vẫn không làm xao động được hàng mi thưa thớt kia. Mái tóc đờ mi vàng cháy đến tội nghiệp, sau lớp tóc đó sẽ là một bộ óc tuyệt vời. Ngước lên, bạn ấy nhoẻn miệng cười như vừa lòng vì lũ vịt không đi xa. Hàng răng đều tăm tắp lạ có một chiếc lồi sỉ càng đáng yêu hơn. Quay về với quyển sách trên tay, bạn ây lại tiếp tục đọc. Nước da đen bóng mới mạnh mẽ làm sao. Chẳng như những thằng “công tử bột” ở lớp tôi. Chiếc áo thun bó sát người đã bạc màu và cái quần cụt đen dính đầy bùn là quân phục của một ngày ra trận. Chừng ấy tuổi mà đôi chân và tay của bạn đã to kềnh chắc nịch vì những ngày “hành quân” thế này. Nắng lọt qua lỗ rách của chiếc lá trâm bầu, có lẽ phải dời góc học tập lí tưởng này. Nhưng không, chẳng hề để ý đến điều đó, tiếng đọc bài vẫn không ngừng. Lưng bạn ấy đã dài theo bóng cây, vài giọt mồ hôi đọng lại trên vành môi nho nhỏ. Bạn vẫn không mệt mỏi, ngồi thẳng lưng lên, cái miệng vẫn không ngừng vo vãnh. Dừa vẫn đứng hiên ngang cao… vút”. Thành công rồi, tiếng đọc bài bây giò đã đều đặn. Tiếng nội gọi, làm tôi giựt minh chạy theo. Tiếng đọc bài ngày càng nhỏ dần, nhỏ dần, nhỏ dần rồi tắt hẳn giữa cánh đồng mênh mông. Trở về nhà, nhìn vào góc học tập của mình, một phút bàng hoàng tôi nhớ đến người bạn nhỏ nơi gốc trâm bầu. “Cám ơn, cám ơn bạn nhiều lắm!”. Bạn có nghe tôi nói không? Tôi sẽ không còn là cô bé đỏng đảnh,, lơ đãng ngày nào. Chiếc bàn xinh xắn này sẽ là gốc trâm bầu lí tưởng của tôi. Bạn bè ơi! Sẽ còn biết bao thửa ruộng, mảnh vườn với chiếc bóng nhỏ bé của “bạn tôi”?… BÀI LÀM 2 Lúc về ngoại, em có đi ngang qua một ngôi nhà, phía sau nhà đó có một khu vườn trồng đủ loại trái cây. Khu vườn râm mát thật. Chợt em nghe có tiếng đọc bài của một cô bé đang nằm võng, chiếc võng được mắc vào giữa hai cây bưởi cạnh nhau. Người bạn ấy tên gì? Em cũng không biết, nhưng chắc bạn ấy bằng tuổi của em. Hàng mi cong cong hay chớp chớp, chắc cái tật đó nó đã là thói quen từ nhỏ. Đôi mắt to đen lay láy chăm chú theo dõi từng dòng chữ trên trang giấy Tre xanh Xanh tự bao giờ Chuyện ngày xưa… đã có bờ tre xanh. Giọng đọc của bạn không lớn lắm nên không gây ồn ào làm phiền lòng người khác, chỉ có những kẻ tò mò như em mới chú ý. Giọng đọc hay nhất, trôi chảy nhất là khi bạn diễn đạt cảm xúc thay đổi khi trầm bổng và thay giọng cho những câu đối thoại. Khu vườn đầy bóng mát này cũng là nơi tập hợp những con vật khác nhau. Chú chim sâu nhảy nhốt trên cành cây mận, bọn gà vịt xúm xít quanh nhau làm rộn rã cả một gốc ao. Có lúc chúng lại chay đuổi nhau như các cô bé ưa đùa giỡn. Cô mèo mướp thì nằm lim dim ở trên đống rơm không sợ nắng ban trưa. Trông xa, cái bộ dạng của cô ta giống như tiểu thư đài các ưa làm biếng và ưỡn ẹo. Chú mực đang ngủ, lỗ tai chú cứ hướng về phía góc ao nghe ngóng, giật mình sủa mấy tiếng, rồi chợt nhận thấy mình vô duyên nên lại thôi. Tất cả như im lặng để nghe cô bé đọc Thân gầy guộc, lá mong manh… Chợt có chiếc lá vàng buồn bã rời khỏi cành chao chao rơi xuống đất, một tia nắng từ kẽ hở của lá xiên xuống tập cũng khòng làm cho bạn thôi thánh thót. Giật mình, em vội vã về nhà ngoại kẻo bà chờ nên em đã từ giã người bạn dưới gốc cây bưởi mà em không hề quen biết mà đã vụng trộm nhìn ngắm. Đi xa rồi, em còn nghe giọng đọc nhỏ dần, rồi im bặt. về nhà, sau khi hỏi ra em mới biết bạn ấy tên Giang, là một học sinh giỏi của trường ở thành phố, hè về thăm nội như em nhưng cũng không quên mang theo sách để ôn bài. Hình ảnh của Giang cứ ám ảnh em hoài. Em thèm có được giọng tập đọc khi trầm khi bổng, khi lảnh lót bay cao, khi xao xuyến nao lòng người như bạn. Phải chi em được quen với Giang nhỉ. Phải chi em cũng đọc được như Giang? Em sẽ sang kết bạn với Giang. Rồi hai đứa chia ra hai giọng đọc để đọc một bài thơ, để kể một câu chuyện hay, rồi em sẽ tò mò hỏi Giang bao nhiêu điều ở trên thành phố đầy những chuyên hấp dẫn mà em chỉ nghe thôi. “Nhưng cái chính yếu nhất là nhờ bạn bày cho mình cách tập đọc” em nghĩ thế. Buổi tối cơm nước xong, trăng thanh gió mát, ngoại đang nằm trên võng bỏm bẻm nhai trầu, em sà vào lòng ngoại thủ thỉ nói cái ý định thầm kín của mình. Ngoại mỉm cười ve vuốt tóc em và em ngủ lúc nào không biết. Thu Huyền Từ khóa tìm kiếmta ban em dang ngoi hoc Ngày đăng 23/09/2015, 1337 Tả bạn em ngồi học October 23, 2014 - Chuyên mục Văn mẫu THCS - Tác giả Thu Huyền Đề bài Tả bạn em ngồi học. BÀI LÀM "Cạp! Cạp!… Cạp!…" Tôi quay lại, vùng trắng xóa làm ngạc nhiên. "Đẹp quá" – Tôi buột miệng nói. Nội nắm tay kéo xuống bờ mẫu dẫn vào nhà cô. Tôi dụi mắt vừa thoát khỏi nhìn gay gắt ông mặt trời. "Tôi lớn… lên… đã… thấy dừa… trước ngõ". Thì tiếng cậu bé "chăn vịt" Không! Phải gọi "bạn" cơ. Bạn học giống mà. Dáng người nhọ nhỏ có lực hút làm mắt không rời được. "Nội nói Lúc… n…ội con… gá…i Đã… thấy… b…ón…g dừa mát rư…ợi tr…ước sân" Giọng đọc chưa "chạy" làm nao lòng. Phải người bạn quê thế? Ánh mắt đen láy không rời khỏi hàng chữ chi chít. Chiếc miệng be bé tròn theo nét chữ. Một trâm bầu vừa rơi xuống. Có lẽ bù xè cố tình cắn rơi lá, không làm xao động hàng mi thưa thớt kia. Mái tóc đờ mi vàng cháy đến tội nghiệp, sau lớp tóc óc tuyệt vời. Ngước lên, bạn nhoẻn miệng cười vừa lòng lũ vịt không xa. Hàng lạ có lồi sỉ đáng yêu hơn. Quay với sách tay, bạn ây lại tiếp tục đọc. Nước da đen bóng mạnh mẽ làm sao. Chẳng thằng "công tử bột" lớp tôi. Chiếc áo thun bó sát người bạc màu quần cụt đen dính đầy bùn quân phục ngày trận. Chừng tuổi mà đôi chân tay bạn to kềnh nịch ngày "hành quân” này. Nắng lọt qua lỗ rách trâm bầu, có lẽ phải dời góc học tập lí tưởng này. Nhưng không, chẳng để ý đến điều đó, tiếng đọc không ngừng. Lưng bạn dài theo bóng cây, vài giọt mồ hôi đọng lại vành môi nho nhỏ. Bạn không mệt mỏi, ngồi thẳng lưng lên, miệng không ngừng vo vãnh. Dừa đứng hiên ngang cao… vút". Thành công rồi, tiếng đọc bây giò đặn. Tiếng nội gọi, làm giựt minh chạy theo. Tiếng đọc ngày nhỏ dần, nhỏ dần, nhỏ dần tắt hẳn cánh đồng mênh mông. Bạn học say sưa, không ý đến xung quanh Trở nhà, nhìn vào góc học tập mình, phút bàng hoàng nhớ đến người bạn nhỏ nơi gốc trâm bầu. "Cám ơn, cám ơn bạn nhiều lắm!". Bạn có nghe nói không? Tôi không cô bé đỏng đảnh,, lơ đãng ngày nào. Chiếc bàn xinh xắn gốc trâm bầu lí tưởng tôi. Bạn bè ơi! Sẽ ruộng, mảnh vườn với bóng nhỏ bé "bạn tôi"?… BÀI LÀM Lúc ngoại, em có ngang qua nhà, phía sau nhà có khu vườn trồng đủ loại trái cây. Khu vườn râm mát thật. Chợt em nghe có tiếng đọc cô bé nằm võng, võng mắc vào hai bưởi cạnh nhau. Người bạn tên gì? Em không biết, bạn tuổi em. Hàng mi cong cong hay chớp chớp, tật thói quen từ nhỏ. Đôi mắt to đen lay láy chăm theo dõi dòng chữ trang giấy Tre xanh Xanh tự Chuyện ngày xưa… có bờ tre xanh. Giọng đọc bạn không lớn nên không gây ồn làm phiền lòng người khác, có kẻ tò mò em ý. Giọng đọc hay nhất, trôi chảy bạn diễn đạt cảm xúc thay đổi trầm bổng thay giọng cho câu đối thoại. Khu vườn đầy bóng mát nơi tập hợp vật khác nhau. Chú chim sâu nhảy nhốt cành mận, bọn gà vịt xúm xít quanh làm rộn rã gốc ao. Có lúc chúng lại chay đuổi cô bé ưa đùa giỡn. Cô mèo mướp nằm lim dim đống rơm không sợ nắng ban trưa. Trông xa, dạng cô ta giống tiểu thư đài ưa làm biếng ưỡn ẹo. Chú mực ngủ, lỗ tai hướng phía góc ao nghe ngóng, giật sủa tiếng, nhận thấy vô duyên nên lại thôi. Tất im lặng để nghe cô bé đọc Thân gầy guộc, mong manh… Chợt có vàng buồn bã rời khỏi cành chao chao rơi xuống đất, tia nắng từ kẽ hở xiên xuống tập khòng làm cho bạn thánh thót. Giật mình, em vội vã nhà ngoại kẻo bà chờ nên em từ giã người bạn gốc bưởi mà em không quen biết mà vụng trộm nhìn ngắm. Đi xa rồi, em nghe giọng đọc nhỏ dần, im bặt. nhà, sau hỏi em biết bạn tên Giang, học sinh giỏi trường thành phố, hè thăm nội em không quên mang theo sách để ôn bài. Hình ảnh Giang ám ảnh em hoài. Em thèm có giọng tập đọc trầm bổng, lảnh lót bay cao, xao xuyến nao lòng người bạn. Phải chi em quen với Giang nhỉ. Phải chi em đọc Giang? Em sang kết bạn với Giang. Rồi hai đứa chia hai giọng đọc để đọc thơ, để kể câu chuyện hay, em tò mò hỏi Giang điều thành phố đầy chuyên hấp dẫn mà em nghe thôi. "Nhưng yếu nhờ bạn bày cho cách tập đọc" em nghĩ thế. Buổi tối cơm nước xong, trăng gió mát, ngoại nằm võng bỏm bẻm nhai trầu, em sà vào lòng ngoại thủ thỉ nói ý định thầm kín mình. Ngoại mỉm cười ve vuốt tóc em em ngủ lúc không biết. Read more . Tả một bạn em đang ngồi học October 23, 2014 - Chuyên mục Văn mẫu THCS - Tác giả Thu Huyền Đề bài Tả một bạn em đang ngồi học. BÀI LÀM 1 "Cạp! Cạp!… Cạp!…" Tôi. mông. Bạn đang học rất say sưa, không chú ý gì đến xung quanh Trở về nhà, nhìn vào góc học tập của mình, một phút bàng hoàng tôi nhớ đến người bạn nhỏ nơi gốc trâm bầu. "Cám ơn, cám ơn bạn. " ;bạn tôi"?… BÀI LÀM 2 Lúc về ngoại, em có đi ngang qua một ngôi nhà, phía sau nhà đó có một khu vườn trồng đủ loại trái cây. Khu vườn râm mát thật. Chợt em nghe có tiếng đọc bài của một - Xem thêm -Xem thêm Tả một bạn em đang ngồi học , Tả một bạn em đang ngồi học , lý thuyết trắc nghiệm hỏi đáp bài tập sgk Câu hỏi Lập dàn ý tả một người bạn đang học ​ Lập dàn ý tả một chú công nhân đang xây dàn ý tả một bạn em đang ngồi một trong hai đề nhé, nếu có thể thì làm hai đề cũng được nha!!!CẢM ƠN RẤT NHIỀU!!!*Chọn đề ... Xem chi tiết Lập dàn ý cho đề Tả ngôi trường mới em đang học ở lớp 6 Xem chi tiết Hãy kể cho các bạn về anh, chị hoặc em của mình.Trong khi nói, chú ý làm nổi bật đặc điểm của người mình đang miêu tả bằng cách so sánh của bản thân .Lập dàn ý ra vở nháp không viết thành vănnói theo dàn ý đã chuẩn bịmấy bạn ơi nhớ làm bài của mấy bạn nha , đừng copy trên mạng nnha giúp mk nha mk đang gấp giúp nha giúp mk mk tick cho Xem chi tiết Lập dàn ý chi tiết tả một người trong đình em Xem chi tiết Các bn giúp mik nha. Mik đang cần gấp Lập dàn ý chi tiết đề văn sauMột buổi tối sau khi đã học bài xong, em bước ra vườn hít thở không khí trong lành của màn đêm yên tĩnh. Hãy tả lại quang cảnh lúc dàn ý thôi nha mọi người. Nhanh nha. Mik đang cần gấp. Đừng copy trên mạng nha. Thank you very much......... Thanks.......... Đọc tiếp Xem chi tiết nếu tả quang cảnh một đầm sen đang mùa hoa nở em sẽ lập dàn ý cho đoạn văn như thế nào Xem chi tiết lập dàn ý cho đề bài sauem đã có dịp xem vô tuyến, phim ảnh, báo chí, sách vở hình ảnh một người lực sĩ đang cử tạ. em hãy miêu tả lại hình ảnh ấy Xem chi tiết Nếu tả quang cảnh một đầm sen đang mùa hoa nở,em sẽ lập dàn ý cho bài văn ấy như thế nào? Xem chi tiết Lập dàn ý chi tiết cho đề ''Hãy kể về 1 người bạn thân"*CÁC BẠN LÀM NHANH GIÙM MK NHAMK ĐANG GẤP Xem chi tiết

tả một bạn đang ngồi học